E hèm,lại bắt đầu từ đâu đây?À từ đơn hàng của khách.Vào một ngày nắng gắt,đang ngồi xem binh xập xám chi thì bỗng có điện thoại.
chemgio:''ola à quên alo,dạ đúng em là inox duyphụng đây ạ.....dạ được,vâng giá là 1,8 củ......vâng em giao tận nơi cho anh.....dạ vâng.Chào anh ạ''
Kết thúc câu chuyện là một đơn hàng giao đi PHAN THIẾT,nghe đâu anh langtu cũng đang rãnh rang nên mời anh đi cùng xài tạm cái máy chộp hình mà em mới tậu.
Chemgio:''alo có phải anh lãng tai không?Á lộn anh langtu''
Langtu:''GÌ đó?''-một câu hỏi gằng giọng nghe rất quen hehe
chemgio:''có đơn hàng giao PHAN THIẾT,anh không làm gì thì đi với em cho vui''
langtu:''chờ chút qua liền''
.....Cuối cùng thì anh cũng xuất hiện,sau khi chất hàng xong thì chạy ra đại lộ VÕ VĂN KIỆT.Cũng lâu rồi phố không chiêm ngưỡng cảnh quan thành phố,nên anh langtu làm vài quả ảnh con đường có thể nói là đẹp nhất thành phố mang tên Bác.
một đoạn nằm trong con đường VVK,trước kia em đi ngang trên con đường này có nằm mơ cũng không nghĩ ra bộ mặt đẹp của con đường mà em đang đi.nước trong veo chả bù với trước kia nước đen ngòm,hai bên đường nhà lụp xụp trong mất mỹ quan
cầu ÔNG LÃNH ngày nay nối liền quận 4,ngày nay đi qua không còn ngưởi cái mùi cá biển như dạo nào nữa thật là thoải mái quá
đường xá rộng thênh thang,chạy thoải mái.